Wednesday, December 27, 2023

RU-TƠ Đức Chúa Trời sử dụng nhiều người để hoàn thành chương trình cứu chuộc của Ngài, trong đó có Áp-ram và Ru-tơ. Trong bài viết ngắn này tôi nhắc đến Ru-tơ. Trong thời các thẩm phán trị vì, có một cơn đói kém trong xứ; Ê-li-mê-léc ở Bết-lê-hem, xứ Giu-đa, đưa vợ và hai con trai mình qua nước Mô-áp sinh sống” (Ru-tơ 1:1). Bết-lê-hem nghĩa là ‘nhà bánh.’ Bởi vì nhà bánh không có bánh, cho nên gia đình Ê-li-mê-léc di dời qua Mô-áp. Không biết Ê-li-mê-léc có biết luật Môi-se không cho dân Mô-áp cũng như Am-môn gia nhập hội chúng dân Chúa không. Có lẽ vì quá tuyệt vọng nên A-bi-mê-léc không tin vào luật pháp. “Hai người con này lấy phụ nữ Mô-áp làm vợ. Một cô tên là Ọt-ba và một cô tên là Ru-tơ. Họ sống tại đó khoảng mười năm. Kế đó, cả Mạc-lôn và Ki-li-ôn đều qua đời, để Na-ô-mi lại không chồng không con. Bấy giờ Na-ô-mi và hai con dâu mình chỗi dậy, rời nước Mô-áp để hồi hương, vì lúc ở Mô-áp bà có nghe rằng CHÚA đã đoái thăm dân Ngài và ban cho họ thực phẩm” (1:4-6). Nhà bánh lại có bánh. Na-ô-mi khuyên hai nàng dâu trở về với gia đình của họ, nhưng hai người muốn đi theo bà. Sau khi Ru-tơ thuyết phục họ, “Ọt-ba ôm hôn và từ giã mẹ chồng mình, nhưng Ru-tơ cứ bám lấy bà” (Câu 14). Ru-tơ nhất định đi theo mẹ chồng, nàng nói: “Xin mẹ đừng ép con rời xa mẹ, hay bắt con phải trở về mà không theo mẹ. Vì mẹ đi đâu, con sẽ theo đó. Mẹ ở nơi nào, con cũng sẽ ở nơi đó. Dân tộc của mẹ là dân tộc của con, Đức Chúa Trời của mẹ là Đức Chúa Trời của con. Mẹ chết nơi nào, con cũng muốn chết và được chôn nơi đó. Ngoài sự chết, ví bằng có điều chi phân cách con với mẹ, nguyện xin CHÚA giáng họa trên con” (Câu 16-17). Có lẽ Ru-tơ nhìn thấy Na-ô-mi có đặc điểm gì, hoặc bà tin Chúa của mẹ chồng, cho nên bà nhất quyết đi theo Na-ô-mi với bất kỳ giá nào. Phao-lô nói: “Hãy bắt chước tôi, như chính tôi bắt chước Chúa Cứu Thế” (1 Cô-rinh-tô 11:1). Có người nào tin chúng ta, theo chúng ta bởi vì chúng ta theo Chúa Giê-xu không? Ru-tơ là phụ nữ Mô-áp, không được nhập vào hội dân Chúa, nhờ lòng tin mà trở thành bà cố của vua Đa-vít, tên bà được ghi vào gia phả của Chúa Giê-xu. GIA ĐÌNH BÔ-Ô Từ gô-ên ( גואל) trong tiếng Hê-bơ-rơ nghĩa là ‘người có quyền chuộc, có trách nhiệm phục hồi quyền của người bà con.’ Trong sách Ru-tơ, tám lần Bô-ô được biết dưới tên ‘gô-ên,’ người có quyền chuộc lại sản nghiệp (Ru-tơ 2: 20; 3:9, 12; 4:1, 3, 6, 8, và 14). Bô-ô là người cứu chuộc thuộc thể, ông chuộc lại sản nghiệp của Ê-li-mê-léc. Chúa Giê--xu chuộc lại những gì A-đam bị Sa-tan chiếm đoạt. Ru-tơ, từ Hê-bơ-rơ ( רות) có nghĩa là ‘bạn, bạn đồng hành.’ Ru-tơ được Chúa đưa về quê chồng để làm người bạn đường của Bô-ô. Chúa ban cho bà, một phụ nữ bị gạt sang một bên, vinh dự làm tổ mẫu của vua Đa-vít. Ô-bết, nghĩa là ‘người thờ phượng, người tôi tớ.’ Ru-tơ theo mẹ chồng để trở thành người bạn đồng hành của Bô-ô, một công cụ trong chương trình cứu chuộc của Đức Chúa Trời. Giê-se, nghĩa là ‘sự ban cho của Đức Chúa Trời.’ Chúa ban Ru-tơ cho Bô-ô. Ê-li-mê-léc di dời sang Mô-áp là điều không tốt, nhưng Chúa dùng việc này cho chương trình cứu chuộc của Ngài. Đa-vít nghĩa là ‘dấu yêu.’ Đa-vít là ‘người theo Chúa hết lòng.’ Chúa Giê-xu được biết dưới tên ‘Con vua Đa-vít.’ Đức Chúa Trời nói về Chúa Giê-xu: “Đây là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta hoàn toàn.” Đức tin của bà Ru-tơ đã biến bà từ người bị từ bỏ thành người danh dự.

No comments:

Post a Comment